Ở miền nam, con cháu cứ xa cách thế hệ bố mẹ kiểu gì ấy, nhưng sao ngoài bắc họ cho con cái thân thiết lắm, mình thích cách dạy của họ, còn nhỏ đưa con sang thăm ông bà, anh chị em để nó nói nhiều và từ nhỏ la rầy nó sớm sẽ uốn nắn cho nó mạnh mẽ ko nhát gan.
Đặc biệt nó rất biết quan tâm hỏi han người lớn, như thể người thân của nó, mình thấy dắt nó đi du lịch với gia đình hoặc tổ chức làm sao cho nó ko bướng biết yêu thương ba mẹ và dạy nó tự lập sớm
Cái hay dạy con người bắc là không nuông chiều như miền nam 100%, dưới miền tây mình cũng thấy thế nhưng con nít vẫn chưa dạn hẳn, sao mà để chúng nó dạn và nói nhiều hơn với mình thì chắc phải tâm sự ăn cơm với chúng nó mỗi ngày đừng mạnh ai nấy ăn, mạnh ai nấy 1 chén, bữa cơm nó sẽ không sợ người lớn nữa. Mình nghĩ là thế, phải ăn quây quần cùng ba mẹ như mâm cơm ngoài bắc vậy, mời mọi người cùng ăn, nhà mình ba mẹ hay kệ con cái quá nên ít nói chuyện với nhau chứ mâm cơm cùng gia đình thật sự ý nghĩa, điều này mình học được khi ăn tập thể với công ty, ban đầu mình sợ mọi người chả muốn nhìn ăn nhưng ăn riết thấy chả lo mà còn khao khát hơn nữa vì nó là sợi dây kết nối tất cả với nhau. Đó là bữa ăn tập thể.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét